THÔNG TIN CÓ PHẢI LÀ TÀI SẢN THEO PHÁP LUẬT VIỆT NAM?

Trong nhiều trường hợp, thông tin (ví dụ như dữ liệu về người sử dụng) quan trọng đối với công việc kinh doanh còn hơn cả các tài sản hữu hình. Điều này dẫn đến một câu hỏi quan trọng về bản chất pháp lý của thông tin trong luật Việt Nam. Theo Bộ Luật Dân sự 2015, tài sản là vật, tiền, giấy tờ có giá và các quyền tài sản. Trừ các quyền sở hữu trí tuệ (bao gồm bí mật thương mại và sưu tập dữ liệu) được công nhận một cách rõ ràng như là một quyền tài sản, luật không nói rõ các loại thông tin mật khác có được coi là tài sản hay không.

Bộ Luật Dân sự 2015 cũng thừa nhận và bảo vệ “các quyền dân sự”. Các quyền dân sự có thể được xác lập dựa trên kết quả của quá trình hoạt động kinh doanh hoặc hoạt động sản xuất. Theo đó, về mặt lý thuyết, thông tin được tạo ra (hoặc phát sinh) từ hoạt động kinh doanh hoặc hoạt động sản xuất, có thể sẽ phải tuân theo quyền dân sự của các chủ thể liên quan đã tạo ra chính những thông tin đó. Tuy nhiên, vấn đề được đặt ra là có thể có nhiều hơn một chủ thể tạo ra thông tin.