QUY ĐỊNH VỀ VÍ ĐIỆN TỬ Ở VIỆT NAM
Ví Điện Tử là một công cụ quan trọng cho sự phát triển của các ngành công nghiệp thương mại điện tử và công nghệ tài chính. Ngân hàng Nhà nước Việt Nam (NHNN) đã ban hành một số quy định về ví điện tử. Tuy nhiên, các quy định này dường như không đầy đủ.
Theo Nghị định 101/2012, ví điện tử được coi là dịch vụ trung gian thanh toán, trong đó người dùng ví được cấp một tài khoản kỹ thuật số liên kết với phương tiện điện tử (ví dụ: điện thoại di động) và có chứa một giá trị tiền tệ. Giá trị tiền tệ trong ví điện tử được bảo đảm bằng tiền được chuyển từ tài khoản ngân hàng của người dùng sang tài khoản của nhà cung cấp dịch vụ ví. Người dùng chỉ có thể nạp và rút tiền mặt từ ví điện tử thông qua tài khoản của người dùng. Các khoản tiền trong tài khoản của nhà cung cấp dịch vụ ví chỉ có thể được sử dụng để thanh toán cho nhà cung cấp dịch vụ hoặc hàng hóa, hoặc để hoàn trả lại cho người dùng ví. Luật Phòng Chống Rửa Tiền 2012 yêu cầu một nhà cung cấp dịch vụ ví điện tử với tư cách như một tổ chức tài chính công nghệ mới phải gặp trực tiếp khách hàng của mình khi khách hàng thực hiện giao dịch lần đầu với nhà cung cấp dịch vụ.
Theo các quy định trên,
· Người dùng không có tài khoản ngân hàng không thể có ví điện tử tại Việt Nam. Điều này có thể cản trở sự phát triển của ví điện tử.
· Việc chuyển tiền trực tiếp giữa hai ví điện tử không được cho phép. Trong thực tế, NHNN đang cho phép một số ví điện tử nhất định thực hiện việc chuyển tiền trực tiếp trên cơ sở thí điểm.
· Người dùng không thể rút tiền mặt hoặc nạp tiền trực tiếp vào ví điện tử của mình. Điều này phải được thực hiện thông qua tài khoản ngân hàng.
· Các khoản tiền trong ví điện tử có thể không được sử dụng làm tài sản bảo đảm cho việc cho vay.
· Một nhà cung cấp ví điện tử được yêu cầu phải gặp trực tiếp với khách hàng của mình bất cứ khi nào một ví được phát hành.
5 tháng 9 năm 2018 - Cập nhật để phản ánh các yêu cầu theo quy định về Phòng, Chống rửa tiền.