Tham chiếu bằng đường link trong hợp đồng tại Việt Nam

Việc tham chiếu đến một tài liệu trong một hợp đồng bằng cách dẫn một liên kết internet đến chính tài liệu đó (ví dụ, chính sách bảo mật hoặc các điều khoản tiêu chuẩn của trang web) tương đối phổ biến. Việc áp dụng cách thức này có hiệu lực theo pháp luật Việt Nam. Điều này là do:

· Theo Bộ Luật Dân Sự 2015, một hợp đồng có thể có phụ lục kèm theo để quy định chi tiết một số điều khoản và điều kiện của hợp đồng. Luật không có quy định rõ ràng về hình thức của phụ lục hợp đồng và việc tham chiếu đến liên kết internet trong hợp đồng chính có thể được diễn giải theo nghĩa rộng và bao quát của từ “kèm theo”. 

· Điều 119.1 Bộ Luật Dân Sự 2015 cho phép giao dịch dân sự thông qua phương tiện điện tử dưới hình thức thông điệp dữ liệu theo quy định của Luật Giao Dịch Điện Tử sẽ mặc nhiên được coi là giao dịch bằng văn bản. Theo Luật Giao Dịch Điện Tử năm 2005, một hợp đồng có thể được trình bày dưới dạng thông điệp dữ liệu mà vẫn có hiệu lực và mang tính ràng buộc.

· Thông điệp dữ liệu được định nghĩa là thông tin được tạo, gửi, nhận và lưu trữ bằng phương tiện điện tử, là phương tiện hoạt động dựa trên công nghệ điện, điện tử, kỹ thuật số, từ tính, truyền dẫn không dây, quang học, điện từ hoặc công nghệ tương tự. Liên kết internet khi được tham chiếu có đủ điều kiện để được coi là là thông điệp dữ liệu vì nội dung được chứa đựng trong đó, dù được tạo ra hay lưu trữ trên một trang web hoặc được gửi và nhận thông qua một liên kết, vẫn được coi là thể hiện bằng phương tiện điện tử.

Bài viết được thực hiện bởi Quách Mai Phương và do Nguyễn Quang Vũ biên tập.